Làm người tốt và làm người xấu
Có lẽ khi còn nhỏ đọc sách và đọc báo kết hợp với xem phim ảnh, đa số ai cũng muốn làm người tốt khi lớn lên. Nếu theo như trong phim, người tốt là những người đi tiêu diệt cái ác, thiêu cháy phù thủy, bắn vỡ đầu zombie hay đập chít con rồng; hay lớn lên một chút thì là chữa bệnh cho người khác, giúp đỡ người ta trong lúc hoạn nạn khó khăn v.v… Sau nếu thấy những việc đó vẫn khó quá thì chỉ cần biết xin lỗi, cảm ơn đúng lúc và mượn tiền nhớ trả lại cho người khác (dù có hơi bị trễ) hay không mạt sát người khác (nhắn tin hay nói trực tiếp cũng như nhau) cũng đã là người tốt lắm rồi.
Không có kẻ ác thì làm gì có cơ hội trở thành anh hùng!
Tự dưng nghĩ ra câu đó nói chơi vậy thôi chứ logic trong đó chẳng có bao nhiêu. Cơ mà cũng phải phục những kẻ ác trong phim ảnh tạo nên, nói chung là phải có khả năng và sự kiên định cũng như biết vượt qua những số phận bất hạnh của bản thân thì mới có thể làm được như thế. Người dơi tiêu diệt Joker bởi vì anh ta giàu, giọng anh ta trầm hơn và anh ta tập gym nên xác suất thắng khi đấu tay đôi với Joker tăng lên, nhưng anh ta thua Joker ở sự liều, độ quái chiêu (liên quan trực tiếp đến trí thông minh) và một số cái khác nữa. Những cái Người dơi và Joker có không phải người bình thường nào cũng có. Và cũng đừng nghĩ là đùng một cái Joker muốn là biến thành kẻ ác, hắn cũng phải tập luyện, cũng phải chịu thất bại, cũng phải kiếm nhiều tiền trước khi đi làm những chuyện rùm beng thiên hạ. Hắn cũng có người yêu xinh xẻo chứ phải không, cái cô Harley Quinn chỉ bị mỗi tội điên điên khùng khùng thôi. Có ai dám vỗ ngực tự nhận mình không khùng ở trong cái thế giới đảo điên này? Ồ có mày hả, thôi nhé chẳng sao bởi vì tao cũng không quan tâm.
Cơ mà muốn làm thể loại người nào, tốt hay xấu, cũng phải đầu tư thời gian tiền bạc và có một số hành động đưa đến một số sự kiện cụ thể dù cố ý hay vô ý. Người ta phải thấy việc mình làm và nghe việc mình nói thì mới đánh giá (chả biết đánh giá đúng hay sai) thì mới quyết định được chúng ta là người tốt hay người xấu. Và vì cái đó nó rất là tương đối nên thôi các bạn cứ cố gắng làm tốt nhất có thể rồi chịu chấp nhận là thể nào cũng tòi ra một hai thành phần không ưa những gì các bạn làm. Không sao, hãy yên tâm vì 100 năm nữa chẳng ai nhớ những xích mích ấy đâu. Hồi xưa có một cái quote hay hay của Shinoda nhóm Linkin Park là “Work hard and don’t be an asshole”. Trong nhóm mình chơi cũng có vài thằng suốt ngày tự nhận là asshole, và tụi nó nói luôn: không nó asshole thì shit nó cứ kẹt trong người bọn mày rồi bọn mày sẽ chết mất, hãy để những người như tao giải cứu thế giới. Bông đùa là thế nhưng tụi nó rất tốt, ví dụ để thấy rằng, đánh giá cái mẹ gì thì cũng phải công tâm, và có một cái lí rất đáng ghét của cuộc sống nhưng cứ phải chấp nhận đó là chả có cái gì tuyệt đối cả.
Tôi cũng chả biết trong cái thế giới này bao nhiêu phần trăm người nghĩ tôi là người tốt và bao nhiêu nghĩ tôi là người xấu. Nhưng câu kết rút ra ở trên rồi, cứ phải cố gắng đầu tư thời gian và tiền bạc làm những việc cần làm đã và cố gắng “don’t be an asshole”. Rồi nữa, khi nhận ra đa số những việc mình làm và nói chả có ai quan tâm thì mình lại thấy tự tin hơn để tiếp tục. Banzai!