Bộ não lạ lùng, lớn nhỏ và người ta tự mị
Hôm nay không muốn viết về mấy cái xa xăm đầy cảm xúc hay là phê phán người khác nữa. Hôm nay viết về những suy nghĩ bậy bạ.
Bạn có làm bậy không? Lúc có lúc không, có khi là không có lúc nào làm bậy luôn, nhưng nghĩ bậy thì chắc chắn là có.
Ví dụ như đang đi trên đường gặp một đứa bé nào đó và nghĩ “giờ mà sút nó một phát thì nó nghẻo ngay tắp lự”, đi sau thầy giáo và nghĩ “giờ mà phang vào đầu ổng thì ổng hết đường chữa chạy”. Tất nhiên là không làm (phì cười), nhưng suy nghĩ nó cứ đến, biết làm sao đây.
Việc thứ hai trong cái list những điều buồn cười vừa nhận thấy ngày hôm nay là: cùng một câu nói, nhưng nói khi hôì cấp II, cấp III thì đó là những suy nghĩ thiếu chín chắn, còn giờ khi đã có bằng M2 và đang nghiên cứu sâu hơn, một câu linh tinh y chang lúc trước bỗng dưng có giá trị hẳn, tôi không nghĩ là tôi giỏi lên nhiều đâu, vẻ bề ngoài đáng tin hơn thì càng không, chắc người ta bị lú lẫn hết rồi.
Cái thứ 3 là bộ nhớ, tôi không rõ mấy ông sao, nhưng mấy bà mấy cô thì nhớ dai dã cmn man. Bà cô bỏ 1000€ mua laptop cho mình suốt ngày hú là “j’ai acheté l’ordinateur pour toi” (tao mua cái máy tính này cho mày) và nhắc nhiều đến nỗi phát mệt. Mẹ thì nhớ chi tiết những món tuần trước đã ăn, ăn với gì, những ai đã ăn, chị thì nhớ hồi mày cãi tao cái gì, ai thắng (dĩ nhiên tôi chả bao giờ thắng trong một cuộc cãi nhau tay đôi cả), và người yêu của các bạn thì nhớ rất dai luôn (hé hé), thế nên, để được cơm ngon đệm ấm, thì các bạn phải đường đường chính chính, hoặc là cực kì giảo hoạt tính toán, mà tôi đây thì bó tay trước giảo hoạt tính toán, nên thôi đường đường chính chính, lỡ quên cái gì bị đè cổ thì ráng chịu còn hơn là làm đau khổ người ta. (tôi đang nói xạo đấy, đừng có tin).
Người ta thay đổi nhận thức hằng ngày, nhớ mãi câu này của bro “ngày xưa cứ tưởng không yêu em là chết, nào ngờ anh vẫn sống nhăn răng” =)))))))))
Ah hôm nay nắng đẹp, để font màu vàng cam!